NHÂN NGÀY THÀNH LẬP QUÂN ĐỘI 22-12
Cựu binh NgHQ mưu sinh.
Nhớ thời làm ở Hà Nội, mỗi lần về quê ăn Tết với bu, thế nào cũng có màn đóng góp cho xóm làng. Thông thường là bác trưởng xóm, bên phụ nữ, người chi bộ, từ 3 đến 5 người. Họ đợi tối mồng 2 Tết thì đi thăm bọn con cháu thành đạt ở thành phố về quê vì hội này hay đi vào sáng hôm sau.
Đầu tiên là màn chào hỏi, thăm sức khỏe và tình hình công tác, con cái và gia đình. Sau đó đề nghị đóng góp cho địa phương. Chú biết đó, con đường ra bãi tha ma hiện đang lầy lội. Anh Q đã đóng cả chục triệu rồi, còn thiếu vài bao xi măng, chú xem có giúp xóm được vài trăm ngàn không.Bà mẹ ngồi bên đá vào, thôi con ạ, của ít lòng nhiều, con đi xa, ở nhà trăm sự nhờ đảng và chính quyền địa phương, các anh của con đóng hết rồi, bây giờ đến lượt con. Mẹ nói chả lẽ không nghe.
Thế là thằng cu đành rút ra vài tờ VNĐ, chẳng nhiều như các đại gia, gọi là chút tình quê hương nghe văn vẻ, nhưng thật ra bằng một lần uống bia của vài thằng bạn.
Sau này, thấy bà mẹ kêu quyên góp gì đó nhưng chi tiêu không rõ ràng, cãi nhau ỏm tỏi, lần sau con cứ đóng cho hội cựu chiến binh ấy. Cánh đi bộ đội về rất sòng phẳng.
Quả thật, tôi chả có nhiều, mỗi lần chút thôi, nhưng các anh ấy chi tiêu rất minh bạch. Nào là mua cái xe chở quan tài hết bao nhiêu, cờ phướn thế nào, bưng cái trống cái hết mấy trăm, kể cả chai rượu trắng chục ngàn các anh liên hoan cũng ghi vào hóa đơn.
Tôi luôn tin cựu chiến binh là những người đàng hoàng. Chả gì họ vào sinh ra tử, thân còn chẳng tiếc, tham gì mấy đồng tiền mà thành người ti tiện.
Thời ở Ba Lan, Bulgaria, hay sang Nga chơi cả nửa năm, gặp cựu chiến binh thế chiến 2, tôi có cảm giác họ như những anh hùng.
Sang Mỹ cũng vậy. Vào ngày Veteran Day 11-11 (Cựu chiến binh) thấy cả chục ngàn xe máy Harley Davidson chạy nườm nượp trên đường DC. Đó là cánh lính già râu ria xồm xoàm, người xăm không còn chỗ nào trống, đang biểu diễn xe máy ầm ầm, để nhớ lại thời trai trẻ lính chiến bụi xa trường.
Cựu binh Mỹ diễu hành. Ảnh: Nguyễn Vinh Quang
Có lần tôi còn ngồi trên xe máy đi thử một đoạn. Cánh này vẻ đáng tin cậy, hiền từ, cho dù họ cũng bắn kha khá đạn về phía quân ta. Biết đâu có lão đòm anh trai mình cũng nên.
Lâu lâu về quê, tôi lại nghe làng xóm than, thời chống Mỹ, thằng trốn bộ đội lại vào hội cựu chiến binh. Thằng đào ngũ bỗng thành thương binh có thẻ đàng hoàng. Lúc đó tôi mới biết có cả nguyên bộ đội rỏm.
Đường phố Hà Nội náo loạn vì xe giả danh thương binh dù có người là thương binh thật, làm ăn chân chính vì mưu sinh.
Gần đây trên mạng có video clip mà các cựu binh đến tận cơ quan một blogger đến hoạnh họe tại sao lại chống dự án nhà máy điện nguyên tử, phản đối bauxite Tây Nguyên, đòi thu cả laptop của anh ấy. Lấy danh nghĩa thương binh để dẹp bất đồng là làm hại những người một đời vì dân vì nước.
Tôi lờ mờ hiểu rằng có nhiều loại cựu binh, có thật, có rởm, có người trung thành, có người chẳng hiểu sao mình được phong làm cựu chiến binh vì một nhiệm vụ đặc biệt.
Mới đây có tin TBT của tờ báo Cựu Chiến binh bị phốt gì đó nên mới ngó vào xem. Hóa ra hội này rất mạnh, có cả một tờ báo. Theo tôi hiểu, tờ báo này dành cho bộ đội xuất ngũ là chính.
Rất tiếc, phần liên quan đến binh đao ngày xưa rất ít. Có phần thông tin về Hội CCB, điều lệ, vài tin nhỏ về hoạt động. Còn lại nó như một tờ báo trong 700 tờ báo khác. Đọc ở đâu đó rồi thì chẳng cần vào đây.
Chỉ có điều, muốn xem đại gia Đặng Thành Tâm làm ăn mánh mung thế nào, chị Hoàng Yến khai man lý lịch ra sao, hãy vào đây mà xem. Đủ hết thông tin. Nghe nói chính tờ báo này hạ bệ chị Hoàng Yến, phải ra khỏi Quốc hội.
Những cái tít giật gân như “Không thể để ông ĐTT lừa dối cử tri, qua mặt Quốc hội” hay “Vi phạm pháp luật của ông Đặng Thành Tâm vì sao chưa có chỉ đạo xử lý” vv. đủ thấy, các vị trong tòa soạn chỉ “chơi” mỗi gia đình nhà này. Không tin bạn đọc vào đây mà xem. Có vài tờ khác như Người Cao tuổi và Petrotimes cũng xông vào “choảng” hai chị em Yến – Tâm.
Trong khi ấy, những vụ tày trời như Vinashin, Vinalines, PCI, PMU18 hay EcoPark, Tiên Lãng … thì thấy quí báo “thưa thớt, dựa cột”.
Đọc báo một thời gian thì tôi lờ mờ hiểu, một số tờ báo có định hướng của anh X, một số khác của anh Y, vài tờ của anh Z.
Thật ra chuyện này không lạ. Bên Mỹ cũng rứa. Washington Post ủng hộ đảng Dân chủ, có lần lật cả Tổng thống Nixon vì vụ Watergate. Nhưng cách đưa tin hay bình luận khá khách quan vì họ muốn dân của cả hai đảng mua báo.
Fox News luôn thuộc về đảng Cộng hòa, nhưng chỉ nghe họ đưa tin, chẳng ai có thể đoán là họ đang đánh đảng nào.
Một tờ báo như Cựu Chiến binh cũng nên định hướng phục vụ bộ đội phục viên, thương binh, công tác liệt sỹ, tìm hài cốt đồng đội, nhắn giúp bạn bè gặp mặt thời xưa.
Tin tức bình luận nên liên quan đến chất lính của chiến trường hơn là chính trường để cho hàng triệu người rời quân ngũ có một không gian riêng khác biệt với 700 tờ báo khác.
Mấy hôm nay nghe tin TBT của báo Cựu Chiến binh bị cáo buộc sai phạm ngay trước thềm đại hội Cựu chiến binh. Xem ảnh, thấy anh cũng khô khổ thế nào ấy, chắc cũng đi lính về hẳn hoi.
Cũng mong tòa soạn xốc lại tinh thần cho tờ báo và đi đúng hướng cho những người lính cũ đọc và thấy mình trong đó.
Viết báo phải công minh và không được thiên kiến. Trách nhiệm là đưa tin trung thực và cấm tuyệt đối phe phái thì mới mong tờ báo sống với thời gian.
Nếu chỉ phục vụ anh Y, anh X, anh Z, thì khi các ảnh về vườn, hay bị kỷ luật, chủ tờ báo cũng về đuổi gà cho vợ chưa chắc đã xong.
Nghĩ chuyện cựu binh rởm thật, sao mà rầu lòng. Nó rỏm ở ngoài đời đã đành vì miếng cơm manh áo, chả lẽ lại bước cả vào một tờ báo mà khẩu hiệu đầu trang là “Phát huy bản chất truyền thống “Bộ đội cụ Hồ” Trung thành – Đoàn kết – Gương mẫu – Đổi mới”.
HM. 12-12-12.
CỰU CHIẾN BINH ...
(Bài chép của blogger Qlb)Cựu binh NgHQ mưu sinh.
Nhớ thời làm ở Hà Nội, mỗi lần về quê ăn Tết với bu, thế nào cũng có màn đóng góp cho xóm làng. Thông thường là bác trưởng xóm, bên phụ nữ, người chi bộ, từ 3 đến 5 người. Họ đợi tối mồng 2 Tết thì đi thăm bọn con cháu thành đạt ở thành phố về quê vì hội này hay đi vào sáng hôm sau.
Đầu tiên là màn chào hỏi, thăm sức khỏe và tình hình công tác, con cái và gia đình. Sau đó đề nghị đóng góp cho địa phương. Chú biết đó, con đường ra bãi tha ma hiện đang lầy lội. Anh Q đã đóng cả chục triệu rồi, còn thiếu vài bao xi măng, chú xem có giúp xóm được vài trăm ngàn không.Bà mẹ ngồi bên đá vào, thôi con ạ, của ít lòng nhiều, con đi xa, ở nhà trăm sự nhờ đảng và chính quyền địa phương, các anh của con đóng hết rồi, bây giờ đến lượt con. Mẹ nói chả lẽ không nghe.
Thế là thằng cu đành rút ra vài tờ VNĐ, chẳng nhiều như các đại gia, gọi là chút tình quê hương nghe văn vẻ, nhưng thật ra bằng một lần uống bia của vài thằng bạn.
Sau này, thấy bà mẹ kêu quyên góp gì đó nhưng chi tiêu không rõ ràng, cãi nhau ỏm tỏi, lần sau con cứ đóng cho hội cựu chiến binh ấy. Cánh đi bộ đội về rất sòng phẳng.
Quả thật, tôi chả có nhiều, mỗi lần chút thôi, nhưng các anh ấy chi tiêu rất minh bạch. Nào là mua cái xe chở quan tài hết bao nhiêu, cờ phướn thế nào, bưng cái trống cái hết mấy trăm, kể cả chai rượu trắng chục ngàn các anh liên hoan cũng ghi vào hóa đơn.
Tôi luôn tin cựu chiến binh là những người đàng hoàng. Chả gì họ vào sinh ra tử, thân còn chẳng tiếc, tham gì mấy đồng tiền mà thành người ti tiện.
Thời ở Ba Lan, Bulgaria, hay sang Nga chơi cả nửa năm, gặp cựu chiến binh thế chiến 2, tôi có cảm giác họ như những anh hùng.
Sang Mỹ cũng vậy. Vào ngày Veteran Day 11-11 (Cựu chiến binh) thấy cả chục ngàn xe máy Harley Davidson chạy nườm nượp trên đường DC. Đó là cánh lính già râu ria xồm xoàm, người xăm không còn chỗ nào trống, đang biểu diễn xe máy ầm ầm, để nhớ lại thời trai trẻ lính chiến bụi xa trường.
Có lần tôi còn ngồi trên xe máy đi thử một đoạn. Cánh này vẻ đáng tin cậy, hiền từ, cho dù họ cũng bắn kha khá đạn về phía quân ta. Biết đâu có lão đòm anh trai mình cũng nên.
Lâu lâu về quê, tôi lại nghe làng xóm than, thời chống Mỹ, thằng trốn bộ đội lại vào hội cựu chiến binh. Thằng đào ngũ bỗng thành thương binh có thẻ đàng hoàng. Lúc đó tôi mới biết có cả nguyên bộ đội rỏm.
Đường phố Hà Nội náo loạn vì xe giả danh thương binh dù có người là thương binh thật, làm ăn chân chính vì mưu sinh.
Gần đây trên mạng có video clip mà các cựu binh đến tận cơ quan một blogger đến hoạnh họe tại sao lại chống dự án nhà máy điện nguyên tử, phản đối bauxite Tây Nguyên, đòi thu cả laptop của anh ấy. Lấy danh nghĩa thương binh để dẹp bất đồng là làm hại những người một đời vì dân vì nước.
Tôi lờ mờ hiểu rằng có nhiều loại cựu binh, có thật, có rởm, có người trung thành, có người chẳng hiểu sao mình được phong làm cựu chiến binh vì một nhiệm vụ đặc biệt.
Mới đây có tin TBT của tờ báo Cựu Chiến binh bị phốt gì đó nên mới ngó vào xem. Hóa ra hội này rất mạnh, có cả một tờ báo. Theo tôi hiểu, tờ báo này dành cho bộ đội xuất ngũ là chính.
Rất tiếc, phần liên quan đến binh đao ngày xưa rất ít. Có phần thông tin về Hội CCB, điều lệ, vài tin nhỏ về hoạt động. Còn lại nó như một tờ báo trong 700 tờ báo khác. Đọc ở đâu đó rồi thì chẳng cần vào đây.
Chỉ có điều, muốn xem đại gia Đặng Thành Tâm làm ăn mánh mung thế nào, chị Hoàng Yến khai man lý lịch ra sao, hãy vào đây mà xem. Đủ hết thông tin. Nghe nói chính tờ báo này hạ bệ chị Hoàng Yến, phải ra khỏi Quốc hội.
Những cái tít giật gân như “Không thể để ông ĐTT lừa dối cử tri, qua mặt Quốc hội” hay “Vi phạm pháp luật của ông Đặng Thành Tâm vì sao chưa có chỉ đạo xử lý” vv. đủ thấy, các vị trong tòa soạn chỉ “chơi” mỗi gia đình nhà này. Không tin bạn đọc vào đây mà xem. Có vài tờ khác như Người Cao tuổi và Petrotimes cũng xông vào “choảng” hai chị em Yến – Tâm.
Trong khi ấy, những vụ tày trời như Vinashin, Vinalines, PCI, PMU18 hay EcoPark, Tiên Lãng … thì thấy quí báo “thưa thớt, dựa cột”.
Đọc báo một thời gian thì tôi lờ mờ hiểu, một số tờ báo có định hướng của anh X, một số khác của anh Y, vài tờ của anh Z.
Thật ra chuyện này không lạ. Bên Mỹ cũng rứa. Washington Post ủng hộ đảng Dân chủ, có lần lật cả Tổng thống Nixon vì vụ Watergate. Nhưng cách đưa tin hay bình luận khá khách quan vì họ muốn dân của cả hai đảng mua báo.
Fox News luôn thuộc về đảng Cộng hòa, nhưng chỉ nghe họ đưa tin, chẳng ai có thể đoán là họ đang đánh đảng nào.
Các cựu chiến binh cần có không gian riêng.
Một tờ báo như Cựu Chiến binh cũng nên định hướng phục vụ bộ đội phục viên, thương binh, công tác liệt sỹ, tìm hài cốt đồng đội, nhắn giúp bạn bè gặp mặt thời xưa.
Tin tức bình luận nên liên quan đến chất lính của chiến trường hơn là chính trường để cho hàng triệu người rời quân ngũ có một không gian riêng khác biệt với 700 tờ báo khác.
Mấy hôm nay nghe tin TBT của báo Cựu Chiến binh bị cáo buộc sai phạm ngay trước thềm đại hội Cựu chiến binh. Xem ảnh, thấy anh cũng khô khổ thế nào ấy, chắc cũng đi lính về hẳn hoi.
Cũng mong tòa soạn xốc lại tinh thần cho tờ báo và đi đúng hướng cho những người lính cũ đọc và thấy mình trong đó.
Viết báo phải công minh và không được thiên kiến. Trách nhiệm là đưa tin trung thực và cấm tuyệt đối phe phái thì mới mong tờ báo sống với thời gian.
Nếu chỉ phục vụ anh Y, anh X, anh Z, thì khi các ảnh về vườn, hay bị kỷ luật, chủ tờ báo cũng về đuổi gà cho vợ chưa chắc đã xong.
Nghĩ chuyện cựu binh rởm thật, sao mà rầu lòng. Nó rỏm ở ngoài đời đã đành vì miếng cơm manh áo, chả lẽ lại bước cả vào một tờ báo mà khẩu hiệu đầu trang là “Phát huy bản chất truyền thống “Bộ đội cụ Hồ” Trung thành – Đoàn kết – Gương mẫu – Đổi mới”.
HM. 12-12-12.
Bài này đăng lại ở blog QLB nhân kỷ niệm ngày 22-12.Cái ông Trần Nhung Tổng biên tập báo Cựu chiến binh đã bị kỷ luật rồi!
Trả lờiXóaEm không theo dõi toàn bộ nên cũng không hiểu được nội tình, vậy anh có biết ông Nhung này bị kỉ luật chính là vì sao không?
XóaEm xem baì "Vào Blospot.com khi bị chặn" ở blog NLhaha rồi vào Quanlambao.blogspot.com mà xem nhiều chi tiết thú vị.
Trả lờiXóa